dayhocvan.blogspot.com

dayhocvan.blogspot.com

dayhocvan.blogspot.com
dayhocvan.blogspot.com

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Người phụ nữ trong đời

Mùng tám tháng ba , ngày thế giới tôn vinh phụ nữ , tôi chẳng biết gốc tích ngày này từ đâu mà có , và có từ bao giờ … nhưng nếu thế gian này thiếu vắng đi bóng dáng những người phụ nữ thì tôi có là tôi không ? hay tôi chỉ là hạt bụi trong cõi hư vô , hay tôi đang là một thiên thạch bay bay trong cõi thiên hà , va vào một hành tinh nào đó rồi bốc cháy … Nhìn lại , tôi đang là tôi của trần gian này , vậy lẽ gì không hòa chung nhịp điệu ca tụng tôn vinh những người phụ nữ của mình , và đây … tôi không gởi được những đóa Hồng tươi thắm cho những người phụ nữ tôi yêu , thì thay vào đó là cả trời hoa ảo này xin gởi đến những người Phụ nữ rất trân quý yêu thương của tôi , những cánh hoa này sẽ nói giùm tôi muôn vàn lời chưa lần được nói  …
                    Triệu triệu đóa hồng chuyển hóa qua khói hương dâng kính Bà tôi , người phụ nữ nông thôn chân đất mắt toét , lam lũ từ sáng tinh mơ trên đồng cạn dưới đồng sâu , tất tả lao đầu vào chuyện bếp núc khi về đến nhà lúc trời nhọ nhem bóng tối , nào lợn , nào gà , nào con , nào cháu chỉ với chiếc áo nâu sòng quanh năm suốt tháng của vùng quê nghèo xơ xác làng tôi … cả đời Bà tần tảo chẳng quản nắng mưa , từ khi xuân sắc cho đến lúc bạc đầu , lo toan cho đàn con từ lúc sinh thành đến những ngày dài dưỡng dục , chu toàn mọi việc để con cái nên người hữu dụng , dựng vợ gả chồng cho mười hai người con bao gồm Cha tôi cùng các bác , các chú , các cô tôi , hình ảnh Bà còn trong trí nhớ tôi là một bà lão tóc bạc  da mồi dăn dúm nhăn nheo, nhưng toát lên trên tất cả là dáng vẻ nhân hậu khả ái , khi mỗi chiều mỗi tối Bà ngồi kể chuyện cổ tích cho các cháu chắt nghe … Năm tám mươi tư tuổi Bà về cõi vĩnh hằng , trai gái dâu rể hai mươi bốn người , cháu nội cháu ngoại gần bẩy mươi đứa , chắt nội chắt ngoại gọi bằng Cố cũng đã hơn hai chục đứa , vậy mà Bà vẫn nhớ hết thảy chẳng quên lẫn đứa nào … Quả thật đến ngàn năm sau cháu vẫn yêu Bà , Bà ơi  …
                    Tỷ tỷ cành hồng hòa vào làn hương trầm gởi về Mẹ kính yêu , người đã luôn dành cho tôi :”bên ướt Mẹ nằm , bên ráo con lăn” , thao thức mỗi khi tôi nóng sốt bệnh đau , cười vui mỗi khi anh em tôi vui đùa chạy nhẩy cùng bè bạn xóm giềng … Mẹ là người phụ nữ cô quạnh , không có anh chị em ruột thịt bên cạnh xẻ chia những khó khăn gian khổ mà những người phụ nữ khác còn được phúc phần có thân nhân bên cạnh , Mẹ luôn trăn trở đêm ngày , hy sinh không tiếc gì thân mình vì chén cơm manh áo chồng con , gồng gánh buôn thúng bán bưng len lỏi trên vạn nẻo đường , kể cả lên rừng xuống biển tìm kế sinh nhai mỗi khi cha tôi lâm cảnh thất nghiệp , cố gắng bằng mọi khả năng đem về miếng ngon miếng bổ cho chồng cho con , ngày còn bé xa xôi ấy hồi mới học lớp vỡ lòng , có lần Mẹ gánh nồi Tàu hủ đi bán dạo , lúc đến trường con học , giờ ra chơi đưa cho con ăn , vậy mà con không dám nhận với bạn bè đấy là Mẹ mình , con bất hiếu quá phải không Mẹ ??? Đời Mẹ chỉ được thong thả an nhàn khoảng hơn chục năm khi Ba có được công việc làm ổn định , nhưng rồi những tháng năm sau giai đoạn đổi đời , Mẹ lại vất vả lăn lóc ngoài chợ trời lo cho gia đình , thời gian sau nữa đi vùng khai hoang có ngày lặn lội vài chục cây số rừng thiêng nước độc tìm miếng ăn cho chồng con , rồi còn phải dành dụm thăm con nơi miền hoang dã … Mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao nhất đời con khi con được làm con Mẹ , Mẹ là phao cứu sinh đỡ nâng con trên cõi đời này , đến khi con nở được nụ cười với đời , có miếng ăn miếng để thì chiếc phao Mẹ đã không còn hơi trên đời để con báo dưỡng … Mẹ … “Biển rộng bao la sao sánh bằng tình Mẹ” , Mẹ chính là hình ảnh người Phụ nữ đẹp nhất , là tượng đài vĩnh cửu khả kính nhất trên cõi nhân sinh này trong cõi lòng của con …
                    Vạn vạn nhánh Hồng gởi Cô , người còn sống và cả người đã chết , những người cô ruột thịt của tôi đã che chở đỡ nâng tôi trên bước đường đời cay nghiệt , mặc dù các con cô cũng đông và nỗi khó khăn của gia đình riêng các cô không hề nhỏ , tình yêu các cô dành cho con cháu cũng đồng điệu như Cha tôi ở đặc điểm luôn nở nụ cười với con cháu , dù nhiều khi lũ con cháu chúng tôi phá phách còn hơn lục lâm thảo khấu … vậy mà các cô vẫn vui , vẫn truyền đạt câu danh ngôn bất hủ : “Nhất con , nhì cháu , thứ sáu mới tới người dưng …”
                    Muôn muôn đóa hoa thơm xin dâng lên các Bác các Thím , những người phụ nữ cùng với Mẹ tạo nên một đại gia đình êm ấm , những người đã cho thế hệ chúng con học và thấm thía câu nói :”Thương nhau chị em gái , rái nể nhau chị em dâu …” Những người phụ nữ đã không tiếc công sức mình , hy sinh niềm vui riêng cho các con cháu được hạnh phúc tràn đầy trong vòng tay các Mẹ … Danh hiệu cao quý nhất trần đời luôn khắc sâu trong lòng chúng con và trường tồn đến muôn thuở chính là các Mẹ , những người phụ nữ trên cả tuyệt vời …
                     Cũng bấy nhiêu cành Hồng dành cho Nhạc Mẫu cùng các bà Dì ,bà Bá và chị em gái bà xã của tôi … Không có người phụ nữ này thì một nửa của tôi cũng chỉ là hư không , cũng chỉ là cát bụi . Xin vinh danh người Mẹ cùng khối tình yêu vô bờ bến , tấm lòng chỉ muốn vun vén tất cả cho đàn con lũ cháu , tấm lòng lúc nào và hoàn cảnh nào cũng tạo cho ngôi nhà rộn rã tiếng cười …  Tham lam quá khi tôi không đủ tiền mà vẫn cứ muốn mua hết hoa Hồng trần gian này để tặng , tặng Mẹ , tặng Bá , tặng Dì , tặng các chị các em … để bù đắp lại những gì tôi đã được nhận từ ngày đường đột đến làm Giai Tế họ Hoàng …  kể cũng lạ … “Người dưng khác họ chẳng nọ thời kia , nay về mai ở , bằng ngày thì mắc cở , tối ở quên về …” chẳng máu mủ ruột rà với tôi mà tình thương quyến luyến , cho tôi tâm nguyện bằng câu Kiều :” Đã nên có nghĩa có nhân , Trước sau trọn vẹn xa gần ngợi khen.” …
                     Trăm ngàn nhánh Hồng gởi đến các Chị em họ tôi , những người phụ nữ luôn ghé mắt dõi theo đứa em , xem nó trưởng thành đến đâu , quan tâm cả đến người phụ nữ nào sẽ chiếm được trái tim nó mặt mũi tròn méo thế nào , dù bận rộn , dù đã ra riêng trăm công ngàn việc chuyện chồng con , cũng cố đảo mắt ghé xem , rồi bình phẩm , rồi phán xét cô ấy có hậu hay không có hậu … hồi đó thú thực nhiều lúc cũng thấy khó chịu với các bà chị , nhưng lần hồi mới hiểu tấm chân tình mà các chị các em quan tâm chăm sóc , mới hiểu thấm thía sâu sắc như thế nào là : “một giọt máu đào hơn ao nước lã” …
                    Nhiều thật nhiều cành Hồng nữa xin dành cho những cô em gái ruột thịt của tôi , những đứa em ngoan ngoãn trong vòng tay yêu thương đùm bọc của một Mẹ hiền , xin cám ơn các em không là loại đành hanh “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng” , chẳng là mầm mống gây nên “cuộc chiến hoa hồng” … những cô em chịu nhiều bất hạnh về đường chồng con , nhưng luôn thể hiện nét đẹp “chị ngã em nâng” , vẫn rất hân hoan khi thấy anh trai thăng tiến trong cuộc sống , hoặc lo toan chia xẻ , rơm rớm mắt cay khi anh bị đời vùi dập … cám ơn trời đã cho tôi được làm anh , và chân thành cám ơn vì các em vẫn biết vâng lời , vẫn biết kính trên nhường dưới , khi tuổi đời đứa nào cũng đã già chác , sắp hết cuộc đời rồi , thế mới càng thấu hiểu nỗi niềm “Máu chảy ruột mềm” …
                    Gởi một trời hương thơm hoa cỏ theo gió đến em , người phụ nữ thơ ngây của tôi … Hãy mở lòng và đừng phũ phàng từ chối em nhé , dù cho em không nhìn thấy cánh Hồng … này em , người phụ nữ dại khờ trót yêu và lỡ trao cho tôi quyền năng tối thượng , quyền dẵm đạp và bóp vỡ trái tim em , quyền làm đau , làm tan nát tâm tư em suốt bao tháng năm dài … Giờ chỉ còn biết nói lời tạ lỗi và xin em rộng lượng thứ tha , vì anh biết em cũng là một người phụ nữ nhân hậu không nỡ chấp kẻ bội tình …
                    Một chút hương , một chút hoa của tên cuồng si , của kẻ đa tình đa cảm dành cho những người phụ nữ đã đi qua đời tôi nhẹ nhàng như gió thoảng , mỏng mảnh như mây bay , mỗi người mỗi hoàn cảnh , mỗi khoảnh khắc không gian , thời gian … kể cả khoảng không gian chật hẹp nhất trên đời …  nhưng những người phụ nữ ấy đã ít nhiều để lại dấu ấn , như những nốt thăng giáng không thể thiếu trong cuộc trầm luân , mỗi nốt nhạc lẻ loi ấy , mỗi cung bậc thanh âm ấy đã hòa chung tạo nên giai điệu trong tôi thành một bản trường ca đi cùng năm tháng …
                    Cả một rừng hoa Hồng dành cho Nữ Hoàng của đời tôi , người cai trị muôn năm mà tôi không được quyền đảo chính , Nhà độc tài suốt kiếp mà tôi không được quyền phản biện , dù có “thế lực thù địch” nào muốn “diễn biến hòa bình” cũng đừng có mơ mà cướp được quyền lãnh đạo của nàng … Đó là người phụ nữ đầu ấp tay gối của tôi , người chia ngọt xẻ bùi , người đồng hành trên con đường dựng xây tổ ấm … xin cám ơn người phụ nữ bé thể xác nhưng to quyền hành , người đã cho tôi những đứa con có nếp có tẻ : “Gái xinh , Trai đẹp” để tôi luôn được điểm mười nơi các cuộc đình đám chiếu trên chiếu dưới tụ bạ chè chén … Cám ơn người phụ nữ uy quyền ấy đã vì tôi mà phải dọn dẹp nhà cửa giường chiếu mỗi khi tôi ham vui nhậu nhẹt với chiến hữu , khi về nhà thì “chân nam đá chân chiêu” lại còn “cho chó ăn chè” . Cám ơn người phụ nữ của riêng tôi , vì tôi là kẻ có quá nhiều tật xấu , như cái tật xấu chết tiệt này :”Đương cơn lửa tắt cơm sôi , lợn kêu con khóc chồng đòi tòm tem…” ( tệ quá nhỉ , mấy vị đàn ông chớ bắt chước  giống tôi …) , thuốc lá thì nhả khói như tàu hỏa đầu thế kỷ hai mươi  , hoặc nhiều khi tôi cáu gắt , ăn nói cục cằn thô lỗ như “dùi đục chấm mắm cáy” , thế mà người phụ nữ của tôi vẫn chẳng hề giận dỗi …Vì Nữ Hoàng của tôi có tấm lòng quảng đại , là người luôn sống cho hiện tại và chỉ nhìn về tương lai , không cần biết quá khứ ( chuyện của chiều hôm qua bà í đã xem như là quá khứ rồi ) … Chứ nếu là người khác chắc có lẽ đã trục xuất tôi đi lưu vong mất từ tám kiếp nào rồi … Tôi vẫn luôn biết trong hiến pháp Vương Quốc chúng tôi chỉ cho tôi có quyền duy nhất là quyền đi làm kiếm tiền và quyền mua hoa tặng vợ là không sợ bị ăn đòn , chỉ thỉnh thoảng dựa vào rừng luật ấy , tôi khẽ khàng lách luật chút  thôi , thí dụ trong “tứ đổ tường” thì món nào cũng chỉ lem nhem một nửa , cờ bạc thì không dính vào món “cờ” vì nó tốn kém thời gian , rượu chè thì thú thực tôi chả dại nghiện “chè” vì nó đắng chát và cũng tốn thời gian học hỏi “trà đạo” rách việc , trai gái thì cách xa mấy thằng bạn cũ vì chúng hay rủ rê linh tinh là được , hút sách thì món “sách” đã bỏ từ hồi rời ghế nhà trường … Đấy là hình ảnh người chồng mẫu mực , một loài động vật quý hiếm trong sách đỏ còn sót lại trên thế gian này , nên muôn muôn ngàn lần phải nói lời cám ơn người phụ nữ quyền uy của tôi đã cho tôi cảm nghiệm thế nào là : “Nghĩa nặng tình thâm” … thôi thì hôm nay cũng theo gót ai đó nói câu này cho hiểu thêm tấm lòng của tôi đối với vị “Mẫu nghi tại hạ ” ( chứ không phải “mẫu nghi thiên hạ” đâu nha )  : ”Hôm nay mùng tám tháng ba , tôi giặt cho bà … cái áo của tôi …” vậy là cũng tham gia việc Quốc Gia Đại Sự  rồi đấy nhá , bà xã nhá , nhá , nhá …
                    Lẵng hoa Hồng thắm đẫm hương thơm gởi con gái bé nhỏ , người phụ nữ xinh xắn dấu yêu của đời Bố , cám ơn con đã cho bố những tháng năm dài bên đời có được niềm hạnh phúc , có được sự yêu thương quan tâm chăm sóc của con , giờ lại tiếp tục cám ơn con đã dành cho Bố và mọi người thân đứa cháu đáng yêu , một chú nhóc láu cá nhất trần đời và cũng ngố ngáo nhất dương gian , hãy duy trì , nâng niu và nhân lên mãi niềm hạnh phúc bên chàng rể quý của Bố , gia đình riêng của con , con nhé …
                     Không dám gởi cành Hồng nào đến mấy bà bạn chung trường chung lớp , việc đó đã có người khác lo , tôi mà sớ rớ mấy ông chồng các bà đuổi chạy mất dép , có khi chạy không kịp u đầu mẻ trán như chơi đó nha mấy bà ? khà … khà …
                     Một lần nữa xin tạ ơn đời , cám ơn Chúa trời đã cho tôi được làm cháu Bà , được làm con Mẹ , được làm em các chị , anh của các em , người yêu xưa cũ của ai đó và được làm thần dân trong Vương quốc bé nhỏ yêu dấu này để được làm Bố các con tôi …  ước mong gởi được bấy nhiêu nhánh Hồng , nhỏ bé thế thôi nhưng nếu có thiếu thốn ngôn từ cũng chẳng qua do tài hèn trí mọn , chỉ mong được đón nhận với nụ cười rạng rỡ chân tình …

Không có nhận xét nào: